Du Học Catholic MTA

Đôi dòng cho vài bạn trẻ – Nguyễn Vũ Tùng Sơn

Ông Nguyễn Vũ Tùng Sơn (Giám đốc Công Ty Du Học Catholic MTA)

Qua các em nhân viên tư vấn, tôi được biết nhiều tâm tư của các bạn. Với tư cách là người đi trước, tôi xin chia sẻ một câu chuyện.

Trong tác phẩm nổi tiếng: “Cuộc phiêu lưu của Alice vào xứ sở thần tiên”, có một đoạn kể về Alice khi bị lạc vào xứ sở thần tiên, cô sợ hãi bỏ chạy, chạy mãi cho đến khi cô gặp 1 con mèo.Alice bèn hỏi mèo: Tớ nên đi đường nào bây giờ?

Con mèo trả lời: Điều đó còn thuộc vào cậu muốn đi đến đâu nữa chứ!?
Alice đáp: Tớ thật sự chẳng quan tâm lắm đến nơi mà mình muốn đến.
Con mèo nói: Thế thì cậu cũng không nên quan tâm mình sẽ đi đường nào! Một khi mà cậu đã không quan tâm đến nơi mà mình muốn đến thì đi đường nào mà chả được.

Tôi cũng gặp một số bạn trả lời rằng: “con học trường nào cũng được”, hay “con không có ước mơ hay kế hoạch gì”. Có thể việc phụ huynh quyết định hầu hết những chọn lựa quan trọng của đời bạn khiến bạn lạc lối khi phải tự mình quyết định, nhưng đó là câu chuyện của quá khứ. Bạn hãy tôn trọng phụ huynh bằng việc ra quyết định cho chính mình với những lời khuyên khôn ngoan từ người đi trước.

Bất cứ một cá nhân hay một tổ chức nào mà không có mục tiêu cũng như không biết mình đang đi đâu thì rõ ràng sẽ thất bại. Ở đây, vạch một kế hoạch để ý thức được rằng tôi là ai trong những năm tới là điều tối quan trọng, nhất là trong độ tuổi thành niên. Hay nói một cách văn vẻ, đó là bạn phải xây cho được một chiến lược cuộc đời cho bạn, và hành động để thực hiện mục tiêu đó.

Cái nguy hiểm lớn nhất của các bạn trẻ là dễ dàng nản chí, và cho là mình không thể làm được… Dù hiện tại có vẻ ảm đạm như thế nào (và thực sự thì nó không ảm đạm như bạn tưởng!), khó khăn ra sao, bạn phải giữ niềm tin vào chính bạn, và tích cực thực hiện niềm tin ấy, vì đó là bổn phận của bạn đối với chính mình.

Ở nước ta sự chênh lệch giàu nghèo, những bất công trong xã hội, còn quá nhiều (và có vẻ ngày càng sâu đậm hơn!). Nếu bạn được may mắn là người khá giả ở thành thị thì thỉnh thoảng cũng nên nhìn đến những người mà đời sống vật chất khó khăn hơn mình.

Phải nghĩ rằng chỉ vì một tình cờ nào đó của lịch sử mà bạn được như ngày nay. Tôi luôn nghĩ rằng một xã hội tươi đẹp – một xã hội đáng sống – là một xã hội mà mọi người đều có cơ hội tiến thân, một xã hội mà mọi người “tử tế” với nhau…

Đối với những bạn đang có đời sống chật vật thì tôi chỉ xin bạn nhẫn nại và cố gắng, và hãy tin rằng không gì là không có thể…

Do đó, tôi trộm nghĩ rằng đừng để hoàn cảnh định nghĩa cuộc đời phía trước của chúng ta. Giàu sang, vinh quy, nghèo khó chỉ làm cho chúng ta đi nhanh hơn hay chậm hơn, chứ không làm ta không về đích hay đi sai lối.

Mỗi thế hệ phải tìm một tương lai cho mình, và điều này sẽ tránh cho chúng ta có những hối tiếc sau này.

Vài dòng tâm tư cùng bạn, vì tôi cũng đã như vậy.