Du Học Catholic MTA

Người không dám mạo hiểm, không làm gì, không có gì, và không là gì

Tránh né rủi ro không mang lại sự an toàn, mà dẫn đến sự trì trệ. Khi chúng ta chọn không mạo hiểm, không bước ra ngoài, không vượt qua ranh giới của vùng an toàn, chúng ta không tránh được thất bại, mà đang tránh né chính cuộc sống. Người không bao giờ dám mạo hiểm sẽ ở mãi trong chiếc lồng do chính mình tạo ra, nơi những ước mơ tàn lụi và tiềm năng bị chôn vùi. Anh ta có thể tránh được đau khổ và buồn phiền, đúng, nhưng cái giá phải trả là gì? Khi tránh né rủi ro, người đó cũng tránh né sự trưởng thành. Anh ta tránh né những cảm xúc phong phú của cuộc đời, niềm vui, những chiến thắng, những bài học từ những gian nan và sự thỏa mãn khi vượt qua thử thách. Không có rủi ro, không có học hỏi, không có cảm nhận, không có thay đổi, không có trưởng thành và chắc chắn không có tình yêu. Đối với tôi, dám mạo hiểm là dám sống. Sự trưởng thành không đến từ sự thoải mái. Học hỏi không xảy ra trong sự tĩnh lặng. Tình yêu không thể nảy nở trong sự an toàn. Mọi thành tựu vĩ đại, mọi khám phá quan trọng, và mọi câu chuyện tình yêu cao quý đều bắt nguồn từ một khoảnh khắc dám mạo hiểm. Chính khi bước vào điều chưa biết, khi dám nhảy vọt bằng niềm tin, chúng ta mới khám phá được sự trọn vẹn của cuộc sống. Chính trong sự mạo hiểm, chúng ta mới cảm nhận được niềm vui chiến thắng, ngay cả khi chiến thắng đó đến từ việc học hỏi từ thất bại của mình.

Để đạt được sự thành công, chúng ta cần phải rời khỏi chiếc kén của bản thân

Người từ chối mạo hiểm, bị ràng buộc bởi sự chắc chắn của mình, là một nô lệ. Anh ta là nô lệ của sợ hãi, nô lệ của nghi ngờ, nô lệ của cảm giác an toàn giả tạo đến từ việc không làm gì cả. Và trong sự nô lệ đó, anh ta đánh mất tự do của mình. Anh ta đánh mất tự do để trưởng thành, để phát triển, để trở thành tất cả những gì Thiên Chúa đã định cho anh ta. Tự do là gì, nếu không phải là khả năng để chọn lựa, để hành động, để bước đi trong niềm tin? Nhưng những ai không dám mạo hiểm thì đã chọn lựa rồi, họ đã chọn lựa để ở lại trong nhà tù do nỗi sợ hãi của chính mình tạo ra. Chỉ có người dám mạo hiểm mới thực sự tự do. Khi bạn dám mạo hiểm, bạn mở cửa cho mọi khả năng. Bạn bẻ gãy xiềng xích của sợ hãi và bước vào cuộc sống với mục đích, đam mê, và khám phá. Đúng, bạn có thể gặp thất bại. Đúng, bạn có thể đối diện với thất vọng. Nhưng ngay cả trong thất bại, bạn vẫn tự do, vì bạn đã dám sống. Và trong sự sống đó, bạn sẽ nhận ra rằng thất bại không phải là kết thúc, mà là một bước đệm dẫn đến điều lớn lao hơn.

Thất bại không phải là kết thúc, mà là một bước đệm dẫn đến điều lớn lao hơn

Chính Chúa Giêsu Kitô đã dám mạo hiểm lớn lao nhất. Ngài đã hy sinh chính mạng sống mình để cứu chuộc nhân loại, biết rằng có những người sẽ từ chối Ngài, có những người sẽ phản bội Ngài, và có những người sẽ đóng đinh Ngài. Nhưng trong việc dám mạo hiểm đó, Ngài đã đem lại chiến thắng lớn lao nhất, sự cứu độ của thế giới. Không có sự mạo hiểm, không có sự phục sinh. Không có sự mạo hiểm, không có chiến thắng.

Vì vậy, hôm nay, tôi thách đố bạn dám mạo hiểm. Hãy bước đi trong niềm tin. Hãy dám mơ ước, dám yêu thương, dám trưởng thành. Đừng để nỗi sợ hãi trói buộc bạn vào một cuộc sống vô vị và tầm thường. Hãy đón nhận sự tự do đến từ việc dám đánh đổi tất cả vì một điều cao quý hơn. Hãy nhớ rằng, người không dám mạo hiểm sẽ trở thành hư không. Nhưng người dám mạo hiểm, người dám dấn thân, mới là người thực sự sống.

– Bản dịch của Duc Trung Vu C.S.s.R –

>>>Xem thêm: Chia sẻ 8 trường đại học cấp học bổng toàn phần Mỹ cho du học sinh