Du Học Catholic MTA

Bạn không thể là anh hùng của tất cả, nhưng bạn có thể yêu tất cả mọi người…

Trong mỗi chúng ta đều có một khát khao cao quý là sửa chữa những đổ vỡ mà ta thấy ở người khác. Chúng ta muốn trở thành anh hùng, kéo mọi người ra khỏi nỗi đau của họ, giải quyết vấn đề của họ, làm mọi thứ trở nên tốt đẹp. Nhưng sự thật là: bạn không thể là anh hùng của tất cả mọi người. Bạn không thể lấy đi nỗi đau của họ hay viết lại câu chuyện cuộc đời họ. Điều duy nhất bạn có thể làm là yêu thương họ, và đôi khi, điều đó đã là đủ.

Thật dễ bị cám dỗ khi tin rằng chúng ta có thể lao vào và giải quyết mọi thứ cho những người mình quan tâm. Nhưng những khó khăn trong cuộc sống không phải là những mảnh ghép để ta ráp lại; chúng là những bài học mà mỗi người cần học. Như sách Giảng Viên 3:1 nhắc nhở chúng ta: “Mọi sự đều có thời của nó, và mọi việc dưới trời đều có lúc của nó.” Có thời gian để vật lộn, để trưởng thành, để chữa lành, và để tìm thấy ý nghĩa trong hỗn loạn. Bạn không thể tước đi quá trình đó của ai đó, bởi đó là hành trình của họ, không phải của bạn.

Điều bạn có thể làm là yêu thương họ. Hãy yêu thương họ trong sự bối rối, trong nỗi đau, trong sự lộn xộn của họ. Hãy yêu thương họ khi họ không có câu trả lời, khi họ chật vật để đặt ra những câu hỏi đúng. Yêu thương họ không phải bằng cách cố gắng thay đổi họ, mà bằng cách nhìn thấy họ như chính con người họ, lắng nghe những tiếng kêu thầm lặng của họ, và đứng bên họ mà không phán xét.

Như thánh Augustinô đã nói: “Tình yêu trông như thế nào? Nó có đôi tay để giúp đỡ người khác, đôi chân để nhanh chóng đến với người nghèo khổ, đôi mắt để thấy nỗi khổ đau, và đôi tai để nghe những tiếng thở dài và buồn phiền của con người. Đó chính là tình yêu.”

Một trong những món quà lớn nhất bạn có thể trao cho ai đó là sự chấp nhận. Hãy ngồi với họ trong những khoảnh khắc đen tối nhất, không để khuyên bảo hay chỉ trích, mà chỉ để ở đó. Hãy để họ biết rằng việc họ ở nơi họ đang đứng, dù lộn xộn hay không chắc chắn, là điều hoàn toàn bình thường. Cuối cùng, ngay cả Thiên Chúa, trong sự khôn ngoan vô hạn của Người, cũng gặp chúng ta chính ở nơi chúng ta đang ở. Người không ép chúng ta bỏ qua những thung lũng của cuộc đời; Người cùng chúng ta bước qua chúng.

Tình yêu không phải là để sửa chữa; tình yêu là sự hiện diện. Đó là việc nói rằng: “Tôi thấy bạn. Tôi nghe bạn. Tôi ở đây vì bạn.” Bạn có thể không lấy đi được nỗi đau của ai đó, nhưng sự hiện diện của bạn có thể nhắc họ rằng họ không phải đối mặt với nó một mình. Hãy nói với họ: “Tôi ở đây khi bạn cần.” Chỉ một lời đảm bảo đơn giản đó cũng có thể là chiếc phao cứu sinh giữa cơn bão.

“Tôi ở đây khi bạn cần.” Chỉ một lời đảm bảo đơn giản đó cũng có thể là chiếc phao cứu sinh giữa cơn bão

Khi bạn yêu thương mà không cố gắng trở thành anh hùng, bạn trao cho người khác một điều thật sự sâu sắc: tự do. Tự do để cảm nhận những gì họ cần cảm nhận, để trưởng thành theo nhịp điệu của riêng họ, và để chữa lành theo thời gian của họ. Bạn trở thành một tấm gương phản chiếu phẩm giá và giá trị của họ, ngay cả khi họ không thể tự nhìn thấy điều đó.

Dù bạn không thể cứu cả thế giới và trở thành anh hùng của tất cả mọi người, ít nhất, bạn có thể yêu thương mọi người mà bạn gặp, ngay cả khi họ chưa biết yêu chính mình. Hãy nhìn thấy họ, lắng nghe họ, và chấp nhận họ như chính con người họ. Hãy để họ biết rằng họ ổn khi ở nơi họ đang đứng, và rằng nếu họ cần bạn, bạn sẽ ở đó.

Đó là tất cả những gì bạn cần làm. Đó là tất cả những gì bạn có thể làm. Và quan trọng nhất, đó là đủ. Bởi vì tình yêu không phải lúc nào cũng sửa chữa, nhưng tình yêu luôn chữa lành.

– Bản dịch của Duc Trung Vu C.S.s.R

>>>Xem thêm: Chia sẻ 8 trường đại học cấp học bổng toàn phần Mỹ cho du học sinh