Tôi về miền Tây, để kể nghe
Hồi đó lâu lắm Bố Văn đi Đức, xong xuôi hết ông hỏi hết nhiu, tôi cười, hổng có lấy tiền mấy Cha mấy Sơ, đây là qui định của Công ty Catholic MTA. Ông nói thằng này được mảy, tôi cười ha ha rằng mấy Cha cứ để cho con , để cho con vui.
Nói đến Bố Văn thì nhiều câu chuyện, câu chuyện nghe thấm nhất là hồi ông về nhà thờ Sa Đéc cách đây gần 20 năm thì cả cái Sa Đéc tổ chảng đó chỉ có 20 đứa chịu đi lết lên cao đẳng đại học. Ông lo từng gói mỳ ly nước, lo hết , mà hồi đó nghèo khổ thấy mẹ luôn mà tụi nó chịu đi học là mừng lắm rồi, vui lắm rồi. Giờ đám đó trưởng thành, yên bề , có nhiều đứa thành đạt. Ngon chưa?
Hôm kia tôi về Sa Đéc thăm bố, vui quá cỡ, với tư cách cá nhân thì thằng con về thăm bố, cho nên cười ha hả suốt. Còn với tư cách bự hơn xíu thì Công ty Catholic MTA phụ bố chút xíu để bố nuôi hơn 200 đứa chịu đi học cao cao ở Cần Thơ và Saigon.
Cùng chuyến này có Tuấn, trợ lý của ông Haike Manning cựu đại sứ. Tụi tui đơn giản thôi, trước là vui, sau là coi làm được gì thì cùng làm, giúp được gì thì giúp, người miền nam hông thích nói nhiều.
Vui lên, hào sảng lên.
Ở cái đất nước khốn khổ này, thiếu gì chuyện để làm, muốn hay không thôi.
Trích: Vũ Tùng Sơn
thông tin các quốc gia du học
CANADA
NEW ZEALAND
ÚC
MỸ